Đường về Thăng Long - Sách nói Miễn phí

Đường về Thăng Long - Sách nói Miễn phí

Tác giả:

Ngôn ngữ: Vietnamese

1 / 37Đường về Thăng Long (P1)

00:00
00:00
37 Chương
  • 1. Đường về Thăng Long (P1)
  • 2. Đường về Thăng Long (P2)
  • 3. Đường về Thăng Long (P3)
  • 4. Đường về Thăng Long (P4)
  • 5. Đường về Thăng Long (P5)
  • 6. Đường về Thăng Long (P6)
  • 7. Đường về Thăng Long (P7)
  • 8. Đường về Thăng Long (P8)
  • 9. Đường về Thăng Long (P9)
  • 10. Đường về Thăng Long (P10)
  • 11. Đường về Thăng Long (P11)
  • 12. Đường về Thăng Long (P12)
  • 13. Đường về Thăng Long (P13)
  • 14. Đường về Thăng Long (P14)
  • 15. Đường về Thăng Long (P15)
  • 16. Đường về Thăng Long (P16)
  • 17. Đường về Thăng Long (P17)
  • 18. Đường về Thăng Long (P18)
  • 19. Đường về Thăng Long (P19)
  • 20. Đường về Thăng Long (P20)
  • 21. Đường về Thăng Long (P21)
  • 22. Đường về Thăng Long (P22)
  • 23. Đường về Thăng Long (P23)
  • 24. Đường về Thăng Long (P24)
  • 25. Đường về Thăng Long (P25)
  • 26. Đường về Thăng Long (P26)
  • 27. Đường về Thăng Long (P27)
  • 28. Đường về Thăng Long (P28)
  • 29. Đường về Thăng Long (P29)
  • 30. Đường về Thăng Long (P30)
  • 31. Đường về Thăng Long (P31)
  • 32. Đường về Thăng Long (P32)
  • 33. Đường về Thăng Long (P33)
  • 34. Đường về Thăng Long (P34)
  • 35. Đường về Thăng Long (P35)
  • 36. Đường về Thăng Long (P36)
  • 37. Đường về Thăng Long (P37)

Giới thiệu

Tiểu thuyết lịch sử “Đường về Thăng Long” của tác giả Nguyễn Thế Quang do Nhà xuất bản Tổng hợp Thành phố Hồ Chí Minh in và phát hànhtập trung làm nổi bật hình tượng Đại tướng Võ Nguyên Giáp trong những năm đầu của cuộc kháng chiến chống Pháp, đặc biệt là giai đoạn 1946-1947. Đây là thời kỳ chính quyền cách mạng non trẻ, gặp nhiều khó khăn, gian nan nhất. Tập trung khai thác giai đoạn này, tác phẩm muốn nhấn mạnh vào tâm thế của người tìm đường - chọn đường – nhận đường trong một thời điểm trọng đại... Tiểu thuyết “ Đường về Thăng Long” bắt đầu bằng chuyến đi của đại tướng Võ Nguyên Giáp, lúc bấy giờ là Bộ trưởng Bộ Nội vụ từ Hải Phòng về đến Thăng Long. Tại đây Bác Hồ đã giao cho ông và đồng chí Dương Đức Hiền nhiệm vụ thay mặt Bác đến gặp tên Sain Teny , Uỷ viên Cộng hoà Pháp ở Bắc Kỳ và Trung Kỳ. Bác dặn, nhiệm vụ này cũng là một cuộc chiến. Cần phải mềm dẻo nhưng kiên quyết. Với sự thông minh, thái độ điềm tĩnh, rất cứng cỏi, ông đã khiến Sain Teny phải thừa nhận Chính phủ lâm thời ta là cơ... Trên đường vào Nam, những kí ức về quê hương Quảng Bình lại tràn về trong đại tướng Võ Nguyên Giáp. Ông nhớ những lời dạy bảo của người ông ngoại về ý nghĩa hình ảnh hai ông Văn, Võ luôn đứng cạnh nhau để làm nên nghiệp lớn . Những lời dạy của ông ngoại và quê nhà đã theo Võ Nguyên Giáp suốt cả cuộc đời. Khi được Bác Hồ giao việc cầm quân, nghĩ đến lời dạy đó, ông đã lấy tên Văn làm tên gọi của mình để sống sao cho đúng hơn, tốt hơn như điều ông ngoại hằng mong. Xe của Bộ trưởng Võ Nguyên Giáp vào đến Huế trong một buổi chiều đông lạnh. Đã gần mười năm ông mới trở lại Huế. Ông bồi hồi nhớ lại bao cảnh cũ người xưa, bài học khổ đau mất nước và tình nghĩa nước non sâu nặng từ mảnh đất này. Nhớ về những kỉ niệm tại ngôi trường Pháp tự Quốc học trường môn, Võ Nguyên Giáp không thể quên người thày giáo nước ngoài đã dạy ông nhiều điều về cách lập luận, phản biện để tìm ra điều đúng nhất. Dự đám tang của cụ Phan Chu Trinh, nghe bài điếu văn do bà Đạm Phương đọc, Võ Nguyên Giáp như cảm được cốt cách của các nhà khoa bảng yêu nước. Ông hiểu rằng không chỉ có Huế, dân Việt nam ai cũng có lòng nồng nàn yêu nước. Huế đã cho ông biết thêm những bài học quan trọng nhất của cuộc đời. Những bài học ấy có sự ảnh hưởng rất lớn đến nhận thức cách mạng, tinh thần yêu nước và bản lĩnh chính trị của ông và những thanh niên yêu nước. Quân ta đã kìm chân Pháp ở Nam Trung bộ được 3 tháng 3 ngày. Thế nhưng đi liền với chiến công đó, bao sự hy sinh mất mát đã xảy ra. Lực lượng của ta lúc này còn không quá một ngàn, đạn dược, lương thực đã cạn. Tình thế này phải giải quyết sao đây và đâu là phương án tốt nhất? Đại tướng Võ Nguyên Giáp sẽ thuyết phục các đồng chí chỉ huy ở đây như thế nào? Toàn bộ quân đội và các cơ quan lãnh đạo đã rút vào căn cứ Đồng Trăng an toàn. Khi biết được địch đã đổ quân tiến đánh về Nha Trang, ông cảm thấy bằng lòng vì mình đã trù hoạch đúng. Võ Nguyên Giáp lại nhận được lệnh của Bác Hồ phải quay ra Bắc ngay. Nhưng ông vẫn quyết định lên Tây Nguyên một chuyến trước khi về Hà Nội. Ông nhận định ai chiếm được Tây Nguyên sẽ khống chế được cả Trung Bộ. Gặp lại cụ Huỳnh Thúc Kháng, Võ Nguyên Giáp cảm thấy trong con người cụ,lòng yêu nước vẫn bùng cháy. Cảm xúc và suy nghĩ của cụ không hoàn toàn như trước mà đã có nhiều điều mới mẻ. Bộ trưởng Nội vụ Võ Nguyên Giáp thay mặt Chính phủ trực tiếp mời cụ ra làm Bộ trưởng trong Chính phủ. Cụ chưa nhận lời gánh vác trọng trách, nhưng lời hứa của cụ sẽ ra Hà Nội gặp Bác Hồ khiến Võ Nguyên Giáp rất vui và tin rằng chỉ cần ra Bắc, gặp Bác Hồ, cụ sẽ nhận lời cộng tác. Trở về xứ Nghệ, đại tướng Võ Nguyên Giáp bồi hồi xúc động nhớ lại những kỉ niệm xưa. Những kỉ niệm một thời với người vợ thương yêu Quang Thái trẻ trung xinh đẹp, kiên trung sẽ mãi mãi không bao giờ nguôi quên trong tâm trí của ông. Dòng sông Lam gợi trong ông những hào khí của dải đất miền Trung yêu dấu với những con người vĩ đại đã vì nghĩa lớn với Tổ quốc, với số phận con người vùng lên giành lại cuộc đời, đang quyết đứng lên giữ độc lập cho giang sơn, tự do cho mỗi con người. Bộ trưởng Võ Nguyên Giáp trở lại Thăng Long đúng dịp hội Đống Đa vừa diễn ra. Không khí tưng bừng của lễ hội khiến ông nhớ đến cha ông ta thuở xưa. Nguyễn Huệ quyết chiến chống giặc ngoại xâm làm nên bao sự tích thần kỳ, thì nay dưới sự lãnh đạo của Bác Hồ, toàn dân ta chắc sẽ đánh tan thực dân Pháp, giữ vẹn toàn nền độc lập của Tổ quốc. Bộ trưởng Bộ Nội vụ Võ Nguyên Giáp được Bác giao nhiệm vụ đến gặp ngài Cố vấn tối cao của Chính phủ Vĩnh Thụy - tức Vua Bảo Đại để thông báo cho ngài biết về tình tình hiện nay. Khi biết được tình hình đất nước, nhất là việc Pháp quyết chiếm lại Việt Nam, ngài cố vấn vô cùng bàng hoàng và tỏ ra lo lắng. Cuộc đối thoại với Việt Minh, Trần Huy Liệu không đưa đến kết quả nào khiến Bộ trưởng Bộ Tuyên truyền Quốc dân đảng thấy chán nản và thất vọng.Việt Nam Quốc dân đảng đang rơi vào thế bế tắc trong khi lực lượng của Đảng Cộng sản đang ở thế thượng phong với những con người ưu tú. Tuy mới hai mươi tuổi nhưng Võ Nguyên Giáp đã khôn khéo không để lộ tung tích của mình với những người Việt cùng làm việc xung quanh, một con người xuất sắc. Võ Nguyên Giáp là người luôn tìm tòi. Ông đã tìm hiểu nhiều trí thức xuất sắc học ở Pháp về, hiểu được thân phận của họ .Ông luôn nhớ lời cụ Phan Bội CHâu: Làm gì cũng được nhưng còn thằng Tây thì muốn làm gì cho dân tộc cũng không thể làm được. Phải giành cho được độc lập đã. Chính vì vậy ông đã không sang Pháp. Bác Hồ đã chọn làng Đình Bảng làm địa điểm dự bị cho cuộc họp Quốc hội kỳ đầu tiên của nước Việt Nam dân chủ cộng hòa. Bác nói “Đó là nơi phát tích dựng nghiệp triều Lý , nơi có địa thế sáng sủa, nằm giữa lòng dân cần cù và yêu nước. Chỉ có dân chúng mới bảo vệ được chúng ta”. Bác giao nhiệm vụ cho đồng chí Võ Nguyên Giáp đi kiểm tra tình hình. Trở về quê hương của đồng chí Tổng Bí thư đầu tiên của Đảng Cộng sản Đông dương Nguyễn Văn Cừ, lòng Võ Nguyên Giáp miên man trong nỗi nhớ. Ông tự hỏi ngày ấy... Chính quyền Cách mạng non trẻ đứng trước tình hình “nghìn cân treo sợi tóc”, rất cần những nhà yêu nước, những trí thức tham gia gánh vác việc cho đất nước. Võ Nguyên Giáp được Bác Hồ giao cho việc thuyết phục và mời cụ Huỳnh Thúc Kháng tham gia làm Bộ trưởng Bộ Nội vụ. Cụ Huỳnh lúc này vẫn còn những quan ngại trước sự khác biệt về tư tưởng chính trị với Hồ Chủ tịch. Võ Nguyên Giáp đã tìm ra những điểm tương đồng nhất giữa hai người để thuyết phục cụ hợp tác. Phan Anh đang thực hiện nhiệm vụ của Chính phủ Trần Trọng Kim đi thuyết phục Hồ Chủ tịch về việc phân chia vùng quản lý trên phạm vi cả nước. Từ một người đi làm thuyết khách, Phan Anh đã trở thành người bị thuyết khi gặp Bác Hồ. Bác đã đề nghị với Phan Anh đảm đương làm Bộ trưởng Bộ Quốc phòng cùng với chính phủ Việt Minh gánh vác việc nước. Phan Anh đến gặp Hoàng Xuân Hãn mong tìm được lời khuyên. Hoàng Xuân Hãn khuyên Phan Anh nên nhận lời. Đó là việc cần thiết cho đất nước. Quốc hội khoá I nước Việt Nam Dân chủ Cộng hoà chuẩn bị họp phiên đầu tiên để thành lập Chính phủ mới. Để có một chính phủ lâm thời có đầy đủ thành phần hơn, tạo được sự đoàn kết toàn dân , giữ vững được nền độc lập mới giành được, một số đồng chí phải rời bỏ cương vị của mình để nhường chỗ cho các thành phần khác. Đồng chí Võ Nguyên Giáp và đồng chí Phạm Văn Đồng đều xin rời khỏi Chính phủ. Phạm Văn Đồng sang làm Uỷ viên thường trực Quốc hội dưới quyền cụ Bùi Bằng Đoàn, còn Võ Nguyên Giáp nhận... Hoa Kỳ không chấp thuận đề nghị của Chính phủ Việt Nam. Chủ tịch Hồ Chí Minh đã đi khắp năm châu, bốn biển để đòi quyền tự do, dân chủ chính đáng cho dân tộc, độc lập cho đất nước nhưng con đường đó đã gặp muôn vàn khó khăn. Bản Hiệp ước Hoa – Pháp ký tại Trùng Khánh như thách thức Quân Tàu sẽ rút về nước, quân Pháp trở lại Việt Nam. Chủ tịch Ủy viên kháng chiến đề nghị ta gấp rút phát động chiến tranh nhưng Bác yêu cầu ta phải khôn khéo trì hoãn chiến tranh. Luật sư Nguyễn Mạnh Tường là một nhà trí thức yêu nước. Không muốn tham gia chính trị nhưng sau khi được gặp Chủ tịch Hồ Chí Minh, ông rất có thiện cảm với con người giản dị. Ông đã nhận lời mời của cụ Hồ đến Phủ Chủ tịch. Hồ Chủ tịch giao cho Nguyễn Mạnh Tường nhiệm vụ soạn một bản lập trường của Chính phủ để sử dụng như một cương lĩnh chỉ đạo. Anh rất vui khi được bắt tay làm một việc quan trọng để giữ cho nền độc lập dân tộc. Nguyễn Tường Tam, Bộ trưởng Bộ Ngoại giao không muốn đi theo con đường của Việt Minh mà chọn con đường của chủ nghĩa Tam dân. Ông muốn dựa và Hoa Kỳ giúp ông lên cầm quyền. Chợt nhớ đến Bác Hồ đang có ý định cử người đi quan hệ ngoại giao với các nước trong đó có Trung Hoa dân quốc. Ông cho rằng đây là cơ hội quan trọng để làm việc có ích nhất cho dân tộc. Nguyễn Tường Tam sẽ gặp cố vấn Vĩnh Thụy và thuyết phục ông ta cùng đi gặp Bác Hồ. Và Nguyễn Tường Tam tin Bác Hồ cũng đồng ý. Bộ trưởng Ngoại giao Nguyễn Tường Tam và Cố vấn Vĩnh Thuỵ đến gặp Bác Hồ đề xuất ý tưởng cử đoàn ngoại giao sang Trùng Khánh cảm ơn Tưởng Giới Thạch. Bác đã rất vui và đồng ý việc này nhưng phải đưa ra Hội đồng Chính phủ xin ý kiến. Phần lớn Hội đồng Chính phủ nhất trí cử cố vấn Vĩnh Thuỵ sang Trung Hoa nhưng ông không muốn đi. Khi Nguyễn Tường Tam mô tả các mĩ nhân và giai nhân của đất Phù Tang, Quảng Châu thì ông vua điển trai chỉ thích hưởng lạc này đã đồng ý đi cùng. Võ Nguyên Giáp và Phạm Văn Đồng đi đón cụ Khôn Duy – phu nhân của cụ Hồ Học Lãm. Đứng trên bến PhúcTân, hai người nhớ lại những giờ phút thực sự xa đất nước mình. Võ Nguyên Giáp cảm thấy may mắn khi mình đã được trở về Thăng Long. Tại đất nước Trung Hoa, Hồ Tiên Sinh đã nhiều lần cứu giúp Phan Bội Châu, Nguyễn Ái quốc, che chở cho bao cán bộ cách mạng Việt Nam an toàn. Cụ cũng chính là người gợi ý cho Bác về gây dựng cơ sở ở biên giới hai nước thuộc Cao Bằng là thuận lợi nhất. Cuộc họp toàn thể lần thứ hai của Đoàn Việt Nam tại Hội nghị trù bị Đà Lạt kết thúc mà không mang lại kết quả nào. Trong cuộc hội đàm này, phía Pháp dùng mọi phương pháp, mọi thủ đoạn để lung lạc, từ bắt người, dọa dẫm, vận động cá nhân, tấn công lúc mềm dẻo, lúc hung hãn ở nghị trường, thể hiện quyết tâm đặt lại chế độ toàn quyền chặt chẽ hơn. Không một ý kiến nào của ta được họ chấp nhận. Đoàn Việt Nam tại cuộc họp ở Đà Lạt không chấp nhận việc Pháp đòi áp đặt một Liên bang Đông Dương do cao uỷ Pháp điều hành. Võ Nguyên Giáp đã đứng lên tuyên bố kết thúc thời đại của các quan toàn quyền. Cũng tại Đà Lạt, ở tiệc chiêu đãi phái đoàn ông tiếp tục đề nghị với Tổng tham mưu trưởng quân đội Cộng hoà Pháp yêu cầu Chính phủ Pháp ngừng chiến sự ở Nam bộ theo đúng tinh thần của Hiệp định . Cuộc hội đàm trù bị ngoại giao giữa Chính phủ Việt Nam và Chính Phủ Pháp kết thúc mà không mang lại một thỏa thuận nào. Tuy nhiên với các thành viên của phái đoàn Việt Nam cuộc hội đàm đã có kết quả tốt đẹp đó là sự gắn bó đoàn kết hơn giữa những người ở các đảng phái khác nhau cùng nhau đấu tranh giữ lấy mảnh đất Nam bộ máu thịt thiêng liêng của nước nhà. Mặc dù được Bác Hồ chọn là người dẫn đầu đoàn đi dự Hội đàm ở Paris nhưng Nguyễn Tường Tam không cảm thấy tự tin và muốn đi. Ông đắn đo và quyết định không đi nữa. Ông cho rằng ông đã nghiên cứu kĩ về cộng sản và ông đã có những hiểu biết sai lầm, đồng thời ông còn tự cảm thấy mình không phù hợp và không có vai trò gì trong chính phủ, trước sau rồi cũng bị loại ra. Nguyễn Tường Tam không đến phút chót đã từ chối không làm trưởng đoàn ngoại giao của Chính phủ đi Pháp. Võ Nguyên Giáp nhận định: Chứng tỏ anh ta không tán thành đường lối hòa đàm của chúng ta mà cũng không muốn thực hiện lời nói của anh ấy trước đoàn ở Đà Lạt. Qua việc này, có thể thấy Quốc dân Đảng đang trù tính một việc gì đó lớn lao. Đúng như dự đoán của ta, một mặt Pháp kìm chân Bác Hồ và đoàn ngoại giao ta tại đất nước họ, một mặt ở Việt Nam, cấu kết với các đảng phái trong nước âm mưu lật đổ Chính phủ ta. Võ Nguyên Giáp đã xin ý kiến chỉ đạo của đồng chí Trường Chinh và cụ Huỳnh đi đến kiên quyết dập tắt bằng được âm mưu đảo chính vì nó ảnh hưởng đến sự tồn vong của đất nước. Tuy nhiên ông cho rằng nếu không có chứng cứ chắc chắn thì chưa được hành động. Cuối cùng, rất nhanh chóng lực lượng của ta đã thu được các chứng cứ.... Kỷ niệm một năm ngày Tuyên ngôn độc lập của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hoà ,người đại diện cho Chính phủ tổng kết một năm thành công của Chính phủ và toàn dân. Giặc đói đã bị đẩy lùi. Cả nước được mùa lớn. Diện tích trồng ngô tăng gấp năm, trồng khoai tăng gấp ba. Trên mặt trận giáo dục cũng đạt được thành tích chưa từng thấy. Trường học mở khắp nơi. Tám vạn người có học đã trở thành tám vạn giáo viên không nhận lương của Nhà nước về tận các ngõ phố, làng quê dậy cho hơn một triệu rưỡi người biết... Hội nghị Fontainebleau được nối lại, thế nhưng vẫn không có tiến triển gì mới. Pháp vẫn liên tiếp tiến hành những vụ khiêu khích . Bác Hồ điện về nhắc nhở đồng bào đoàn kết, hết sức tránh va chạm với người Pháp để tạo điều kiện thuận lợi cho đàm phán ở Fontainebleau. Trước khi đi Bác cũng đã dặn kỹ càng - kể cả việc tích cực xây dựng lực lượng chuẩn bị cho một cuộc chiến lâu dài nếu sự vãn hồi hòa bình không thành công. Bản Tạm ước Việt Pháp được kí xong khiến cho nhiều người trong phái đoàn băn khoăn, nhất là Hoàng Minh Giám. Hiểu được nỗi lòng của Giám, Bác Hồ đã phân tích cho Giám hiểu, với bản Tạm ước này, đã khiến cho Pháp hài lòng về một số điều quan trọng nhất về thuế quan. Còn Bác sẽ bị nhiều người phản đối, có người cho Bác là Việt gian, là bán nước. Nhưng Bác vẫn phải ký. Điều cần nhất lúc này là chúng ta cần có thời gian để tăng cường lực lượng chuẩn bị cho một cuộc chiến lâu dài không thể tránh... Thực dân Pháp nổ súng gây hấn tại Hải Phòng. Bác Hồ chỉ đạo tất cả trong tư thế chiến đấu nhưng không gây đụng độ thêm, lấy tự vệ là chính. Bác yêu cầu phải vận động nhân dân Hải Phòng tản cư. Nhưng rất ít người dân chịu đi, một phần sợ khó nhưng phần lớn ở lại bám trụ quyết chống thực dân Pháp. Đã xuất hiện nhiều tấm gương dũng cảm. Tổng chỉ huy quân Pháp ở Đông Dương yêu cầu ta phá bỏ tất cả chướng ngại vật để quân Pháp được đi lại trên đường Đồ Sơn- Hải Phòng. Võ Nguyên Giáp nhận định người Pháp quyết gây sự với chúng ta. Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Võ Nguyên Giáp nói với Tổng Tham mưu trưởng Hoàng Văn Thái: Đây là trận mở đầu. Quy mô chiến tranh sẽ mở rộng. Chúng ta phảỉ rút kinh nghiệm để nghênh chiến ở Hà Nội và các thành phố khác. Pháp tiếp tục điều thêm quân về Hà Nội và Hải Dương. Bác dặn: Phải làm sao kéo dài được thời gian mà tổn thất thấp nhất, giữ được lực lượng chuẩn bị cuộc chiến đấu lâu dài cho đến ngày thắng lợi. Võ Nguyên Giáp đã phối hợp với các cộng sự dùng nhiều cách để quấy rối, cản bước tiến của địch chuẩn bị tốt phối hợp nhịp nhàng trong đánh ngoài vây, vừa du kích chiến vừa phối hợp vận động chiến quyết giữ Hà Nội ít nhất một tháng. Hội nghị Ban thường vụ Trưng ương Đảng đã thông qua quyết định: phát động cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp xâm lược trên phạm vi cả nước. Ngày 19.12.1946, Hồ Chủ tịch ra lời kêu gọi toàn quốc kháng chiến, cả nước đồng loạt đứng kên đánh thực dân Pháp cùng Hà Nội. Bộ trưởng,Tổng Tư lệnh Võ Nguyên Giáp tổ chức Hội nghị quan trọng quyết định chuyển hướng chiến thuật đánh giặc từ du kích trận địa chiến sang du lích vận động chiến. Điều Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Võ Nguyên Giáp lo lắng nhất là một số đơn vị lực lượng nhỏ, vũ khí yêu vẫn giữ cách đánh trận địa chiến không phát huy được điều kiện về địa hình, sức mạnh của nhân dân. Võ Nguyên Giáp đã có được sự chỉ đạo tiến hành chiến tranh kịp thời và hiệu quả. Niềm vui chưa được bao lâu, Võ Nguyên Giáp đau nhói khi nhận được tin Pháp đã đánh chiếm Quảng Bình, thầy ông đã bị địch bắt. Ông nhớ đến lời thày dặn luôn dốc lòng lo đại sự quốc gia và tin thầy sẽ không khuất phục. Võ Nguyên Giáp và Tổng bộ Tổng Tham mưu đã hoạch định kế hoạch kháng chiên và kế hoạch mùa khô. Lực lượng quân sự của địch và ta lúc này chênh lệch quá lớn. Võ Nguyên Giáp và Bộ Tham mưu thấy cần đặc biệt trú trọng chiến tranh du kích. Trong quá trình chỉ đạo ông đã bám sát thực tiễn và có những nét tư duy nổi bật. Trong chỉ đạo trước mắt vẫn tích cực lo cái lâu dài, biết kết hợp chiến tranh du kích và chiến tranh chính quy.

Bình luận

Thẻ: Đường về Thăng Long audio, Đường về Thăng Long - audio, Tiểu thuyết văn học audio, free audiobook, free audio book, audioaz