Biển xanh màu lá - Sách nói Miễn phí

Biển xanh màu lá - Sách nói Miễn phí

Tác giả:

Ngôn ngữ: Vietnamese

1 / 24Biển xanh màu lá (P1)

00:00
00:00
24 Chương
  • 1. Biển xanh màu lá (P1)
  • 2. Biển xanh màu lá (P2)
  • 3. Biển xanh màu lá (P3)
  • 4. Biển xanh màu lá (P4)
  • 5. Biển xanh màu lá (P5)
  • 6. Biển xanh màu lá (P6)
  • 7. Biển xanh màu lá (P7)
  • 8. Biển xanh màu lá (P8)
  • 9. Biển xanh màu lá (P9)
  • 10. Biển xanh màu lá (P10)
  • 11. Biển xanh màu lá (P11)
  • 12. Biển xanh màu lá (P12)
  • 13. Biển xanh màu lá (P13)
  • 14. Biển xanh màu lá (P14)
  • 15. Biển xanh màu lá (P15)
  • 16. Biển xanh màu lá (P16)
  • 17. Biển xanh màu lá (P17)
  • 18. Biển xanh màu lá (P18)
  • 19. Biển xanh màu lá (P19)
  • 20. Biển xanh màu lá (P20)
  • 21. Biển xanh màu lá (P21)
  • 22. Biển xanh màu lá (P22)
  • 23. Biển xanh màu lá (P23)
  • 24. Biển xanh màu lá (P24)

Giới thiệu

Biển xanh màu lá"của nhà văn Nguyễn Xuân Thủy viết về số phận của cán bộ, chiến sĩ, quân dân đang sinh sống, làm việc và bảo vệ vùng đất thiêng Trường Sa, Hoàng Sa. Chúng ta gọi những con người bình dị, quả cảm ấy bằng cái tên chung: quân dân. Bởi ngoài những người lính biển, còn có cả những người dân đảo. Một buổi sớm tháng Mười, Phương và đồng đội tất bật cho chuyến đi nghĩa vụ ở Trường Sa hai năm. Phương hồi hộp chờ đón những ngày phía trước của anh nơi vùng biển đảo của tổ quốc. Một tình cảm trào dâng vừa thiêng liêng vừa háo hức trong tim người lính trẻ. Phương cùng đồng đội bồng bềnh với sóng biển, thắng tiến tới đảo Trường sa lớn. Từ xa, đảo Trường Sa của tổ quốc đang dần dần hiện ra trước mắt, Phương và đồng đội của anh đã đặt chân lên Trường Sa của tổ quốc. Phương đã thực sự đặt chân lên đảo Trường Sa lớn và bắt đầu gặp gỡ với những người lính đảo đầu tiên, là Trạm trưởng Tiến, Chính trị viên Vũ, Quang “cháy”, Trung đội trưởng Linh, Mạnh…Từ nay Phương sẽ gắn bó với hòn đảo này, khám phá gì, nổi loạn kiểu gì, tất cả chỉ trong bấy nhiêu 2 cây số vuông của đảo, và nhiệm vụ của những lính như Phương là ngày đêm canh giữ vùng đảo này. Phương được biên chế về trung đội thông tin. Trung đội anh có 14 người làm nhiệm vụ trực sở chỉ huy. Những người lính vừa gặp nhau mà như thân thiết tự bao giờ. Một sự kiện khiến hết thảy những người lính đảo náo nức quan tâm, đó là chuyến tàu ra đảo lần này rời đi còn để lại một người phụ nữ với đảo.Tiến sĩ Hằng, 38 tuổi, Hằng ra đảo Trường Sa thực hiện nhiệm vụ nghiên cứu. nuôi thử nghiệm các loài rong biển có thể dùng làm thực phẩm. Từ ngày trên đảo có Tiến sỹ Hằng, cánh lính trẻ lại có thêm một đề tài để tán gẫu, còn với Phương từ hôm ra đảo anh cũng âm thầm làm công việc của một người nghiên cứu, nghiên cứu để rút ra những chiêm nghiệm của chính mình. Bên cạnh những công việc thường nhật của người lính đảo, Phương tự hào khi mình đang nối tiếp công việc của bố anh giữ vững chủ quyền vùng biển đảo thiêng liêng của Tổ quốc. Phương và những lính mới đã thực sự hòa nhập với cuộc sống trên đảo. Ở nơi đây giống như một thế giới khác, nếu không có những hình ảnh thân thuộc trên màn hình ti vi mỗi ngày thì nơi đây chính xác là một thế giới hoang dã, một ốc đảo nhỏ nhoi, tăm tối. Nỗi nhớ nhà, nhớ đất liền đã bắt đầu trào dâng trong lính đảo mới. Cuộc gặp gỡ với Tiến sĩ Hằng đã khiến Trạm trưởng Tiến nhớ về Đào - người vợ cũ nơi quê nhà của anh. Câu chuyện của Tiến và Đào luôn hấp dẫn cánh lính trẻ. Đám cưới của Tiến và Đào diễn ra cũng hết sức đặc biệt. Đám cưới không có chú rể, vì Tiến bị mắc kẹt trên đường về. Câu chuyện của Tiến sau này vẫn thu hút cánh lính trẻ ngoài đảo, nhiều khi còn được thêu dệt thêm những yếu tố li kì. Phương không nằm trong số đó, anh đón nhận những câu chuyện trên đảo như những điều mới lạ, như một lẽ vô thường, mọi điều đểu có thể xảy ra. Cũng giống như việc anh đang đón nhận nhịp sống đều đều ở nơi này. Trung đội của Phương có ý định mời Tiến sĩ Hằng cùng ăn bữa cơm thân mật. Cả trung đội thống nhất nhờ Trạm trưởng Tiến nói chuyện với Tiến sĩ Hằng. Cuộc gặp gỡ giữa Tiến và Hằng vô tình bị đội lính thông tin chứng kiến qua ống kính quan sát từ xa. Đội trưởng Linh nhận được điện thoại của Hùng- anh trai vợ từ quê nhà. Anh biết được vợ anh đang mang thai bé gái cần anh đặt tên cho con. Niềm vui giản dị của ông bố trẻ cũng làm rộn ràng thêm cuộc sống của người lính đảo xa nhà. Lắng nghe câu chuyện của Trung đội trưởng Linh và cánh lính trẻ, Trạm trưởng Tiến chỉ biết im lặng. Anh nghĩ về bản thân mình đã bước sang dốc bên kia cuộc đời vẫn chưa thực hiện được nghĩa vụ của một người đàn ông. Đó là có một gia đình như bao người, với những đứa con. Hạnh phúc của anh với Đào chưa được bao lâu thì hai người nhận ra mình khó được làm cha, làm mẹ như những đôi vợ chồng khác. Nguyên nhân phần lớn thuộc về anh. Mười năm làm vợ chồng nhưng số ngày sống đời vợ chồng có thể đếm... Bên cạnh nhiềm vụ thường nhật của người lính đảo, Phương bắt đầu công việc tập bơi. Tiến sĩ Hằng cũng hăng hái tập bơi cùng Phương. Trạm trưởng Tiến trên bờ làm gia sư cho hai người, còn Mạnh trực tiếp dạy bơi dưới nước. Việc này đã gợi về một kỉ niệm không vui của Tiến, kỉ niệm khiến anh không còn muốn nhảy xuống nước, nhưng đối với Phương những buổi tập bơi đã mang tới cho anh thật nhiều niềm vui. Ở buổi đọc trước, chúng ta đã chứng kiến Tiến sĩ Hằng một buổi đi bơi đã không may bị đuối nước.Trạm trưởng Tiến đã kịp thời lao ra cứu Hằng, nhưng đúng con sóng tràn vào cuốn hai người ra xa. May mắn Mạnh và Phương đã kịp thời phát hiện đưa hai người vào bờ. Từ sự việc đó Chính trị viên Vũ đã đưa ra quyết định cấm không cho chiến sĩ ra biển tự do nữa. Vậy là từ nay nhóm bơi của Hằng, Phương và Mạnh tạm thời bị giải tán. Nhưng không vì thế mà Tiến và Hằng không còn chỗ để gặp nhau. Trận chiến Ti Tốc đã cướp Cương của Lan vĩnh viễn. Những con tàu ra đảo Trường Sa vẫn đi đi về về chỉ có anh và nhiều đồng đội khác mãi mãi không trở về. Đó cũng là nỗi đau tột cùng của một người vợ trẻ như Lan, một vết thương không bao giờ kín miệng trong lòng cô. Lan quyết định một đời thương nhớ anh, tự hào về anh. Lần này sẽ là lần cuối cùng sau hơn 10 năm ra đảo biểu diễn phục vụ. Lan sẽ đảm nhận một công việc khác. Có lẽ thế bao nhiêu kỉ niệm về Cương và đảo cứ dồn về, đầy cảm xúc trong... Tàu ra làm cả đảo xôn xao. Trong khi Khánh Châu bất ngờ gặp lại cố nhân thì chính ca sĩ Thu Lan cũng có một bất ngờ. Cô đã gặp lại Cương trong gương mặt của Phương khi anh lên sân khấu tặng hoa cô. Điều bất ngờ ấy đã đánh thức trong Lan cả một trời kỉ niệm với người chồng đã nằm lại mãi mãi trên vùng đảo này. Đêm ấy, những lính đảo đã không ngủ. Trạm trưởng Tiến cũng không ngủ. Anh nằm yên nghe những câu chuyện của cánh lính trẻ, nhớ về mối quan hệ của anh và Tiến sĩ Hằng. Ca sĩ Thu Lan và chuyến tàu tiếp tục rời cầu cảng Trường Sa theo hành trình đã định để lại những cảm xúc vơi đầy với người lính đảo. Phương không hiểu vì sao Thu Lan lại dành cho mình sự quan tâm đặc biệt như thế chỉ biết rằng chị nói gặp Phương chị được sống lại với những kỉ niệm của riêng mình. Trạm trưởng Tiến đã bộc bạch tâm tư mang nặng của anh suốt bao nhiêu năm với Tiến sĩ Hằng. Câu chuyện với người vợ cũ vẫn ám ảnh anh bây lâu nay lại được khơi dậy trong kí ức. Tiến bỗng nhận ra tình hình sức khỏe của anh không có gì biến chuyển, anh không lý giải được Đào tìm đến Hoán để cần 1 đứa con, hay cần điều mà anh không làm được, anh chọn cách im lặng trong đau đớn. Đào đã nói tất cả những gì là sự thật và sự thật đó chính là liều thuốc độc giết chết cuộc hôn nhân của cô và anh. Một trận diễn tập được diễn ra trên đảo, những tiếng tích ta tích ta được kết thành 1 tràng dài bất tận, làm sôi động hơn cuộc sống của người lính đảo. Kết thúc diễn tập những lính đảo lại trở về với nhiệm vụ thường nhật, công việc tăng gia sản xuất không chỉ là nhiệm vụ mà còn là niềm vui mang lại những kỷ niệm khó quên với mỗi lính đảo ở đây. Trong ca trực của Tuân “còm”, Quang “cháy” và Hoàn “đơ” đã vô tình gây ra một vụ việc rắc rối khi lia ống kính viễn vọng theo dõi Tiến sĩ Hằng ngoài bờ biển. Ba chàng lính đảo hồn nhiên đã bị nhận khiển trách của lãnh đạo Trạm, và yêu cầu tới xin lỗi Tiến sĩ Hằng. Nhưng cũng lần đến xin lỗi Tiến sĩ Hằng mà ba người nhận ra tình cảm gắn bó của Trạm trưởng Tiến với cô. Hằng không chấp nhặt hành động trẻ con của ba chàng lính trẻ, cô vui vẻ trò chuyện với họ như một người chị gái thân mật... Khép lại sự kiện ca sĩ Khánh Châu dành giải quán quân sao mai cũng là khi những người lính đảo đối mặt với sự xâm phạm của tàu lạ. Đây không phải là lần đầu tiên tàu lạ xuất hiện trên vùng biển đảo của ta nhưng là lần đầu tiên Phương và những lính đảo mới như anh tận mắt chứng kiến. Biển lại xuất hiện dấu hiệu của một đợt giông bão mới. Cơn giông bão đã đến thật. Cánh lính trẻ lần đầu tiên chứng kiến chiếc vòi rồng cuồn cuộn như muốn nuốt trôi tất cả trên biển. Mạnh và Quang “cháy” may mắn không bị làm sao khi bị chiếc vòi rồng cuốn theo và quật ngã xuống sân đảo. Sau đó, một trận mưa lớn chưa từng thấy, cả đảo quay trong mưa bão, chống chọi với thiên nhiên, bảo vệ khí tài không bị ngập nước. Sau cơn giông bão cây bàng vuông vẫn nở ra ba bông hoa trắng muốt. Đúng ngày đó, đội trưởng Linh nhận được tin bố anh đã mất ở quê nhà... Ở phần trước của tiểu thuyết, chúng ta đã chứng kiến cả đảo náo nức với tin có tàu ra. Theo dự đoán thì tàu ra lần này sẽ đón một số chiến sĩ hết nghĩa vụ về đất liền, trong đó có Quang “cháy”, Mạnh “ngô đồng”, Túng “Toác”. Tuy nhiên do đảo còn thiếu quân nên họ phải ở lại thêm mấy tháng. Chỉ có Trạm trưởng Tiến rơi vào một cảm giác kì lạ mà anh chưa từng thấy, bởi có lẽ tàu ra nghĩa là anh sắp phải xa Hằng... Sau cuộc thi Sao Mai và chia tay Tiến sĩ Hằng, mọi thứ trên đảo trở lại buồn tẻ với những bữa cơm thịt hộp, dưa chua. Đúng những ngày này thì Phương ốm. Quang và Tùng lên kế hoạch ra biển bắt cá về nấu cháo cho Phương ăn. Nhưng lần ra biển đánh ca này, Quang đã mãi mãi không trở lại. Con sóng mang theo sức mạnh của thủy thần đã nuốt gọn thân hình mảnh khảnh của cậu lính trẻ. Lễ tang được tổ chức nhanh chóng và đơn giản. Cả đảo rút kinh nghiệm, và lệnh cấm đi biển được ban ra. Cái tết trên đảo diễn ra một cách bình tĩnh nhưng không kém phần hồi hộp. Tuân còm nghĩ ra cách để tạo ra mâm ngũ quả trang trí cho ngày tết. Phương nhận nhiệm vụ trực ca đúng vào giao thừa. Anh có dịp được cảm nhận phút giao thừa trên đảo đến thật lặng lẽ, thiêng liêng. Ngoài kia đồng đội Phương cũng rộn ràng với khoảnh khắc đón năm mới ở vùng đảo tổ quốc, tiếng cười râm ran của cánh lính trẻ cũng ra không khí ngày tết ở nơi này. Tháng Tư về, Phương lần đầu tiên được cảm nhận biển đảo như đang hân hoan đón nhận sự hào phóng, lãng mạn của thiên nhiên ban tặng. Phương hồi hộp đón tháng Tư, đã là năm thứ hai anh ở với đảo này. Sau những ngày tháng biển động, giờ đây cánh lính trẻ lại bắt đầu cho những trận bắt cá trên biển. Không khí sôi động đã trở lại với đảo, chỉ có Quang là xa vắng, nhói lên một khoảng trống trong những người lính trẻ. Thông tin Tầu sắp ra đảo, lần này có lẽ Mạnh và Tùng được về đất liền. Tàu ra đảo lần này cũng mang theo niềm hành phục tột cùng dành cho Trạm trưởng Tiến. Đó là lá thư của Tiến sĩ Hằng Báo rằng chị đang có thai và mong anh trở về, hai người sẽ làm đám cưới. Tiến nhâm nhi từng lời lẽ yêu thương. Anh không thể ngờ rằng cái nơi chân trời góc bể này lại mang tới cho anh một tình yêu và một niềm hạnh phúc lớn lao như vậy. Bên cạnh lá thư của Hằng, Tiến còn nhận được một lá thư khác, lá thư của Đào. Đào cho biết Hoãn chồng cô đã chết vì ung thư cách đây 5 năm, con trai cũng...

Bình luận

Thẻ: Biển xanh màu lá audio, Biển xanh màu lá - audio, Tiểu thuyết văn học audio, free audiobook, free audio book, audioaz