Комментарии к Trưởng Thành Sau Ngàn Lần Tranh Đấu
TRƯỞNG THÀNH SAU NGÀN LẦN TRANH ĐẤU <Rando Kim> Một năm trước, mình mua cuốn sách này một lần. Chỉ mới đọc vài trang đầu, đã biết nó là cuốn sách "cần phải đọc". Không giống như truyện ngắn, tiểu thuyết hay văn học khác, có những cái đọc vì đam mê, nhưng nhất thiết sẽ có những cuốn mình biết nó nhất định là thứ đáng đọc. Thế rồi chưa kịp đọc thì vô tình rời xa, từ đó đến nay, thứ làm mình canh cánh dai dẳng lại chính là chiếc bìa quá đỗi đẹp đẽ của nó. Hiếm khi mua sách đến hai lần, nhưng quyển này là ngoại lệ. Ngày đọc hết đến trang cuối cùng, càng thấy quyết định ấy là đúng đắn. Thậm chí có thể sau này, sẵn sàng tặng nó cho bất cứ ai mà mình yêu quí. Người ta vẫn nói, sách ta thấy hay thì có thể rất nhiều, nhưng cuốn sách ta muốn cho đi thật sự là cuốn mà ta được truyền cảm hứng. Nhiều người có lẽ cũng đã đọc cuốn này rồi, vì nó đã rất nổi tiếng. Thế nhưng với riêng mình, điều làm mình cảm thấy vui nhất là đã đọc được nó "đúng thời điểm". Không giống như cảm giác có chút tiếc nuối khi đọc "Tony buổi sáng - Trên đường băng" vào cái ngày mình 25 tuổi, TTSNLTĐ chính là xuất hiện trong khoảng thời gian vật lộn của chính mình. Rốt cuộc, cũng đã tới lúc bản thân chỉ cách trưởng thành có một ngưỡng cửa. Trong phần lời bạt, tác giả viết rằng mong muốn tạo nên một cuốn sách "có chiều sâu" hơn so với tác phẩm trước đó của mình. Tuy chưa đọc "Tuổi trẻ - Khát vọng và Nỗi đau", nhưng mình thích cách hành văn giản dị cùng những ví dụ gần gũi mà vẫn khiến người ta phải suy nghĩ, phải gật gù thấu cảm. Rando Kim trong TTSNLTĐ thể hiện cái nhìn đa chiều về gần như mọi khía cạnh của cái thời điểm mà chúng ta gọi là "trưởng thành" : Từ lý tưởng, công việc, tình yêu, gia đình cho đến những khám phá trong chính bản thân mỗi người. Chân thật và mộc mạc, cuốn sách cũng như tùy bút viết lại chính cuộc đời và trải nghiệm của tác giả, cả những sai lầm và những thành công, để rồi khi ngẫm lại, chúng đều là những bài học quí giá. Có lẽ tác giả đã đúng khi nói ngay ở phần đầu sách "Khúc dạo đầu" : "...Tôi mong bạn sẽ không đọc một mạch hết cả cuốn sách này, mà sẽ thỉnh thoảng lấy cuốn sách ra, như thể rút một chiếc gương nhỏ cầm tay, từ tốn đọc từng chút, từng chút một" Cuộc đời của mỗi người là khác nhau, những trải nghiệm chúng ta có từng ngày cũng thật đa dạng và phong phú. Nhưng sẽ luôn có những lúc cảm thấy mệt mỏi và chán nản, ấy chính là thời điểm cần dừng lại và soi chiếu chính bản thân mình. Giống như một chiếc gương giản dị và sáng trong, cuốn sách nhỏ trong muôn vàn cuốn sách này có thể sẽ phù hợp với ai đó đang kiếm tìm những đồng cảm trong cơn sóng gió của trưởng thành. Có thể nó không phải là điều gì đao to búa lớn, như những bài học hô hào mạnh mẽ để đạt thành công, mà chỉ là những câu từ tâm tình, có đôi khi lãng mạn với trích dẫn từ thơ ca, có đôi khi mang đầy tính xã hội dùng lời phỏng vấn của ai đó. Sẽ chậm rãi nhận ra, à hóa ra mọi chuyện cũng có thể như thế. À, hóa ra mình cũng không đơn độc. Điều ấy, hơn mọi điều, mang lại cảm giác mạnh mẽ biết bao. Có thể nói, cuốn sách chính là "gối đầu giường" cho cái thời kì đầy biến động lớn lao này, khi con người ta phải chuyển tiếp từ ra trường - kiếm việc - lập gia đình - ổn định cuộc sống. Đọc đi rồi đọc lại, từng chút một mới cảm thấy ngấm nghía. Khi đọc nó với tâm thế "đã trải qua rồi", ta sẽ thấy nó mới đúng làm sao. Còn khi đọc nó lúc vẫn bỡ ngỡ, câu chuyện của tác giả lại chỉ ra một khía cạnh mà ta cần cân nhắc để tránh những sai lầm. "Đời là bể khổ", có hẳn một chương như thế trong TTSNLTĐ. Chấp nhận rằng cuộc sống không chỉ toàn màu hồng chính là một bước tiến đến trưởng thành. Thế nhưng cuốn sách không phải là thứ phơi bày hiện thực trần trụi của cái xã hội "người lớn". Không, nó không dành cho ai tìm kiếm cái khắc nghiệt sầu thảm của cuộc đời. Nó nói lên sự thật đấy, nhưng cũng không quên khích lệ chúng ta vững bước. Nếu không thể gạt bỏ hết đau khổ, hãy mỉm cười và thẳng thắn đối diện với nó. Rando Kim có lẽ chính là muốn truyền tải điều ấy. Nói về cá nhân mình, viết về sách không hẳn chỉ vì mình muốn mọi người hiểu thêm về giá trị của chúng, mà trước hết là để thỏa mãn xúc cảm muốn viết của chính bản thân. Thế nhưng với cuốn sách này, mình thật sự khuyên tất cả nên đọc nó một lần. Bạn không giỏi với việc đọc cũng không sao, cuốn này viết đời thường lắm, và rất là dễ hiểu. Bạn không thể đọc hết trong một lần cũng chẳng phải là vấn đề, chẳng phải chính tác giả còn khuyên nên chia nhỏ để đọc nó tùy vào từng thời điểm hay sao. Có thể chỉ cần chậm rãi thôi, nhận ra những góc nhìn khác về trưởng thành, để có thể thêm đôi chút vững tin hơn. Rốt cuộc, con đường trưởng thành còn bao xa, chính mình cũng không biết được. Bao nhiêu tuổi thì mới gọi là trưởng thành, cũng chẳng ai có thể trả lời thay chính bạn. Chúng ta chỉ biết rằng, việc duy nhất có thể làm, chính là tiến lên. Như cách tác giả đã nói trong dòng đầu tiên và dòng cuối cùng của sách: "Tôi mong bạn sẽ chiến đấu kiên cường" _Reveiw by: Hoang Hai Van_

