
Thời xa vắng - Audiolibro Gratis
Autor(es):
1 / 26Thời xa vắng (P1)
- 1. Thời xa vắng (P1)
- 2. Thời xa vắng (P2)
- 3. Thời xa vắng (P3)
- 4. Thời xa vắng (P4)
- 5. Thời xa vắng (P5)
- 6. Thời xa vắng (P6)
- 7. Thời xa vắng (P7)
- 8. Thời xa vắng (P8)
- 9. Thời xa vắng (P9)
- 10. Thời xa vắng (P10)
- 11. Thời xa vắng (P11)
- 12. Thời xa vắng (P12)
- 13. Thời xa vắng (P13)
- 14. Thời xa vắng (P14)
- 15. Thời xa vắng (P15)
- 16. Thời xa vắng (P16)
- 17. Thời xa vắng (P17)
- 18. Thời xa vắng (P18)
- 19. Thời xa vắng (P19)
- 20. Thời xa vắng (P20)
- 21. Thời xa vắng (P21)
- 22. Thời xa vắng (P22)
- 23. Thời xa vắng (P23)
- 24. Thời xa vắng (P24)
- 25. Thời xa vắng (P25)
- 26. Thời xa vắng (P26)
Acerca de
Tiểu thuyết xoay quanh cuộc đời của Giang Minh Sài - Anh nông dân học giỏi. Tuy nhiên, Sài chịu nhiều áp lực. Khi mới 12 tuổi, Sài bị bố mẹ ép cưới Tuyết. Anh sống ngột ngạt vì không có tình cảm với vợ. Sài bỏ vào miền Nam theo tiếng gọi của tình yêu. Khi hòa bình, Sài ly hôn Tuyết và kết hôn với Châu. Tuy nhiên, bi kịch xảy ra khi anh phát hiện con gái Giang Minh Thùy không phải là con đẻ, mà là cốt nhục của Châu và tình cũ. Cuối cùng, anh chọn trở về quê hương. Gia đình ông đồ Khang ở một làng quê nghèo. Giang Minh Sài là con út ông đồ Khang. Mười tuổi, Sài bị gia đình bắt ép lấy một cô vợ lớn hơn mình ba tuổi tên là Tuyết. Trong một lần giã ngô, sơ ý, Tuyết đã giã chày vào tay Sài . Đau đớn cũng nỗi uất ức bấy lâu bùng lên khiến Sài nổi nóng đánh vợ và đuổi đi. Khi Tuyết khóc, rời nhà, Sài lo sợ bị bố đánh chửi đã chạy trốn. Gia đình ông đồ Khang họp bàn giải quyết việc Sài đánh vợ khiến cô vợ phải bỏ về nhà mẹ đẻ. Anh hai Tính là người có học và tiếng nói có trọng lượng nhất nhà đưa ra ý kiến: Sài phải sang nhà Tuyết nói lời xin lỗi rồi mọi chuyện tính tiếp. Nạn đói đang có nguy cơ loang bùng khắp xã. Tuy đất làng phù sa mầu mỡ nhưng những người nông dân chỉ quen đi làm thuê. Họ coi việc đi làm thuê như một niềm kiêu hãnh. Cuộc họp toàn xã Hạ Vị công bố những quyết định gắt gao. Tất cả mọi công dân của xã không được đi làm mướn ở bất cứ nơi nào. Trước mắt, mỗi gia đình sẽ được nhận thóc cứu tế sau đó tập trung trồng trọt, làm phân xanh. 14 tuổi, Sài phải sống thành hai con người, hai cuộc đời: thật và giả. Ban ngày chỗ đông người nó luôn phải tỏ ra là người yêu vợ. Ban đêm với riêng mình, nó tự giết đi những xao xuyến thèm khát một hạnh phúc thực sự . Bốn năm sau, khi Sài bước sang tuổi mười tám, tuy tốt nghiệp lớp bẩy trường huyện và đỗ vào lớp tám của tỉnh nhưng Sài lại bỏ về làm trưởng ban phụ trách thiếu niên xã. Đúng năm ấy vỡ đê bối, làng Hạ Vị thiệt hại chưa từng thấy. Giữa lúc làng chìm trong mưa bão, Sài gặp lại Hương, cô bé ở phía trong con đê chính, anh quen năm đầu tiên ở trường cấp hai toàn huyện. Sài và Hương đã trao nhau những rung động đầu đời thuần khiết nhất. Nhưng chuyện bị loang ra khi có người bắt gặp và loan ra khắp làng xã. Chú Hà đã có cách giải quyết “độc trị độc”, mọi việc lại đâu vào đấy. Sài chấp nhận rời bỏ tình yêu đầu đời của mình lên đường nhập ngũ theo yêu cầu của chú Hà với sự lặng thinh lầm lũi, như chấp nhận mọi thói quen cào bằng mọi ước mơ khao khát từ trước nay vẫn thế. Đại đội 12, tiểu đoàn 9 phát hiện ra cuốn nhật kí của chiến sĩ Giang Minh Sài. Ban chính trị báo cáo, xuất hiện tư tưởng nằm ỳ, thoái thác nhiệm vụ trong chiến sĩ mới. Chiến sĩ Giang Minh Sài đã có vợ nhưng vẫn quan hệ bất chính với một người phụ nữ, có ý định đào ngũ. Đã ghi nhật ký rất bậy bạ, khoác lác, có đoạn mang tư tưởng phản động. Sau khi đọc cuốn nhật ký, ban đầu ông thiếu tá chính uỷ trung đoàn 25 phải thốt lên rằng “Một thằng điên”. Sài bị đơn vị phê bình, bêu rếu, kỷ luật. Công tác tại trung đoàn bộ được hơn một năm, Sài được đi thi tốt nghiệp lớp mười ở trường bổ túc văn hoá của Quân khu, anh đỗ vào loai ưu, được chọn gửi đi học trường đại học sư phạm Hà Nội. Những chuyện đồn dại về cuốn nhật ký hơn một năm trước được coi là dấu hiệu của một tài năng xuýt nữa bị vùi dập. Sau khi biết tin Tuyết có thai, Sài thể hiện buồn hay vui đau khổ hay sung sướng. Hàng ngày vẫn đều đặn tập thể dục, ăn, ngủ, sinh hoạt, giảng dậy và tăng gia sản xuất. Rất nhớ con nhưng vì không muốn gặp vợ nên Sài cứ trốn biệt ở đơn vị và có ý định xin vào Nam. Còn về phần Hiểu anh áy náy, suy nghĩ đến gầy dộc cả người vì chuyện của Sài. Sau 5 ngày ở nhà Sài quyết định ra đi vì không muốn ở nhà lâu hơn nữa dù anh còn 10 ngày nghỉ phép. Lần này về không còn ai thúc giục chuyện vợ chồng anh nữa. Ông bà Đồ cũng không nói gì vì thấy lời nói của mình không có tác dụng và đã có một thằng cháu trai nên ông bà cũng đã yên tâm. Nhìn cái dáng tất bật, quê mùa của Sài ai cũng tưởng Sài là người ăn no vác nặng, nhưng mấy ai biết để được đi B Sài đã “cắn răng chịu đựng”, vất vả tập luyện 8 tháng trời và 4 tháng ròng rã đi bộ ra chiến trường. Nhưng khi vượt qua sông Bạc được một đêm Sài đã phải nằm lại vì cơn sốt li bì. Khi nghe một người cùng quê học với Hương và Sài báo tin cụ đồ Khang – bố của Sài mất, Hương đã quyết định về quê viếng cụ đồ. Trong đám ma cụ đồ mọi người khắp nơi đổ về kính viếng vì nhiều lí do. Nhưng điều làm cụ nuối tiếc và ân hận nhất là ngày xưa đã đuổi Sài ra đồng để Sài suýt chết đói và chết rét, cụ nghĩ cũng chính vì thế mà bây giờ cụ không được gặp con trước khi nhắm mắt. Sài không thể ngờ rằng cuộc sống cực nhọc của người lính đối với anh lại thiêng liêng đến thế. Mười 17 năm vào lính thì 11 năm anh đi biền biệt, nguyên vẹn không một ngày phép. Trong 11 năm ấy anh đã không còn cả mẹ và cha. Nỗi nhớ quê hương vẫn là nỗi nhớ cồn cào, da diết đối với anh, nhưng giờ đây anh đâu còn lí do gì để về khi mẹ cha anh đã mất cả, anh lại còn sợ phải đối mặt với cái người mang danh là “vợ anh”. Giữa những ngày bối rối không biết đi đâu về đâu, Sài đã nhận quyết định chuyển về trường Đại học Kỹ thuật quân sự. Vậy là anh đã có cái nghề, có cái cần câu cơm cho phần đời còn lại. Nhưng khi không còn biến động của công việc anh cảm thấy sự cô đơn trong lòng. Một người đã cởi trói giúp anh nỗi cô đơn ấy là chính uỷ Đỗ Mạnh. Sài và Châu đã có buổi gặp gỡ, giãi bày tình cảm với nhau. Qua lời kể của Châu, cô yêu nhầm người đã có vợ, hai con nhưng vẫn lý lẽ rằng không thể cưỡng lại và nằng nằng đi gặp vợ người ta đã thể hiện cô là một người phụ nữ mạnh mẽ, cá tính nhưng cũng có những quan điểm về tình yêu và hôn nhân lệch lạc. Bất chấp sự gièm pha, can ngăn của Hương và những người thân, Sài quyết chí yêu Châu. Những ngày yêu cô, anh cảm thấy hạnh phúc đến với mình ào ạt, gấp rút, tuy có đôi lúc bực mình vặt những chuyện không đâu như là sự tất nhiên. Họ đã thực sự một cuộc sống vợ chồng. Tin Châu có thai càng làm cho Sài sung sướng và hạnh phúc hơn, Sài quyết định làm đám cưới ngay với Châu. Anh như thoả ước nguyện tự quyết định cuộc đời mình điều mà mấy chục năm về trước anh không làm được Sài đưa Châu về quê báo cáo và để họ hàng xem mặt. Châu thể hiện là người khôn khéo, tháo vát đã chiếm được cảm tình của tất cả mọi người trong gia đình Sài. Choáng ngợp trước những điều tốt đẹp của Châu, Sài và gia đình luôn tỏ ra lo lắng, làm mọi việc chu toàn để Châu hài lòng. Tuy nhiên ngay từ những ngày đầu chuẩn bị cho cuộc hôn nhân đã bộc lộ những sự chênh lệch quá lớn giữa hai người. Diễn biến tâm lí nhân vật Châu cho thấy cô cũng yêu Sài như sự cần thiết không thể tránh khỏi của người con gái phải trả mối thù với kẻ đã ăn cắp"cuộc đời mình. Cô cũng cần ở Sài một tình thương yêu hết lòng. Bởi thế biết Sài còn đầy nhược điểm, chưa thật thích hợp, cô vẫn quyết định yêu anh. Càng ngày Châu cành nhận ra rằng Sài có những nét đáng yêu, rất cơ bản nhưng trong tiềm thức cô rất mong người chồng có thể chi huy được mình. Sài thì hầu như không có bản lĩnh ấy. Đôi khi cáu lên anh bộc lộ tính gia trưởng thiếu hẳn sự lịch lãm cần thiết của một người có văn hóa “ gốc” . Do đó cuộc sống hôn nhân của họ liên tục xảy ra những hiểu lầm, trách móc không đáng có. Mâu thuẫn ấy càng nhân lên khi Châu sinh con. Cuộc sống hôn nhân của hai vợ chồng Sài trong căn nhà chật hẹp đã nảy sinh rất nhiều mâu thuẫn, càng gay gắt hơn khi Sài vô ý để con bị nhiễm lạnh phải nhập viện. Sau hơn mười ngày chăm sóc con cấp cứu, mọi người trong gia đình của Châu lại có thêm một ấn tượng nữa về Sài, đó là ngoài sự chịu khó, thật thà, láu cá của một người nhà quê, thì còn có thêm sự ngu nữa. Bị cả phía gia đình mình và gia đình Châu coi thường, Sài có cảm giác mình đang cố sức leo cây,cứ ngửa mặt, cố mãi mà không đủ sức. Anh cảm thấy cô đơn và bất lực. Sài không phải là con người hoàn toàn ngu si để Châu muốn điều khiển chỉ huy anh thế nào nên thế. Anh không hề có ý định xé đôi hạnh phúc của mình một lần nữa. Việc Châu cắt phăng dây quai ba lô của Sài - chiếc ba lô chứa đầy những kỷ vật chiến trường, cùng với dồn nén vô số mâu thuẫn trong đời sống hôn nhân trước đó khiến Sài cảm thấy tuyệt vọng. Anh trở nên lặng lẽ, âm thầm và lạnh lùng với Châu. Ngay cả khi bắt gặp mối quan hệ thoải mái của vợ với người đàn ông khác anh vẫn tỏ ra ra bình thản, tỉnh táo, không dỗi vặt, và mất hẳn cái bản năng ích kỷ là sự ghen tuông. Châu sinh con thứ hai, cô đưa con về nhà mẹ đẻ để tiện gia đình chăm sóc. Sài cũng đưa con trai đầu về quê mẹ. Ở quê, gặp gỡ những người nông dân thật thà, chất phác, hồn hậu, mến khách Sài như trở thành một người khác. Anh tự tin và hài hước nói chuyện với mọi người. Chứng kiến quê nhà Hạ Vị còn bao nhọc nhằn, đói khổ bởi cung cách làm ăn lạc hậu anh rất trăn trở, và khát khao thay cuộc sống cho người dân nơi đây. Toàn đã ly hôn. Anh ta thường xuyên tìm cách gặp gỡ bé Thùy và Châu khiến cô cảm thấy khó xử. Mỗi lần gặp Toàn hoặc có chuyện gì liên quan đến anh ta, khi trở về nhà Châu rất lo ngại Sài biết chuyện Thùy là con của Toàn. Cô cảm thấy thương chồng hơn, muốn làm tất cả mọi việc để chứng tỏ mình rộng lượng, bao dung với chồng con. Cô bỗng thấy thèm sự đầm ấm khi mình đang trống trải. Sau buổi cho bé Thuỳ đến thăm Toàn, tình cảm trong Châu lại trỗi dậy khiến cô dửng dưng và khinh rẻ Sài. Sài nhận rõ thái độ ấy sau cái buổi anh đi làm về muộn. Bữa cơm sau một ngày anh đi làm về muộn là một nồi cơm đã đóng chóc để ở dưới đất, một đĩa rau muống không đậy và bộ mặt nặng chình chịch của Châu. Không chịu đựng nổi nỗi cơ cực và cuộc hôn nhân chết lặng này nữa, Sài quyết định viết đơn ly hôn.
Comentarios
Audiolibros Relacionados
Etiquetas: Thời xa vắng audio, Thời xa vắng - audio, Ficción literaria audio, free audiobook, free audio book, audioaz