《Miền hoang》 - 免费有声读物

《Miền hoang》 - 免费有声读物

作者:

语言:Vietnamese
类型:文学小说

1 / 34Miền hoang (P1)

00:00
00:00
34 章节
  • 1. Miền hoang (P1)
  • 2. Miền hoang (P2)
  • 3. Miền hoang (P3)
  • 4. Miền hoang (P4)
  • 5. Miền hoang (P5)
  • 6. Miền hoang (P6)
  • 7. Miền hoang (P7)
  • 8. Miền hoang (P8)
  • 9. Miền hoang (P9)
  • 10. Miền hoang (P10)
  • 11. Miền hoang (P11)
  • 12. Miền hoang (P12)
  • 13. Miền hoang (P13)
  • 14. Miền hoang (P14)
  • 15. Miền hoang (P15)
  • 16. Miền hoang (P16)
  • 17. Miền hoang (P17)
  • 18. Miền hoang (P18)
  • 19. Miền hoang (P19)
  • 20. Miền hoang (P20)
  • 21. Miền hoang (P21)
  • 22. Miền hoang (P22)
  • 23. Miền hoang (P23)
  • 24. Miền hoang (P24)
  • 25. Miền hoang (P25)
  • 26. Miền hoang (P26)
  • 27. Miền hoang (P27)
  • 28. Miền hoang (P28)
  • 29. Miền hoang (P29)
  • 30. Miền hoang (P30)
  • 31. Miền hoang (P31)
  • 32. Miền hoang (P32)
  • 33. Miền hoang (P33)
  • 34. Miền hoang (P34)

关于

“Miền hoang”, cuốn tiểu thuyết của nhà văn Sương Nguyệt Minh là câu chuyện về một nhóm người bị lạc trong rừng Miên gồm một Ông Lớn, một chiến sĩ và một cô y tá câm thuộc lính Pol Pot và một tù binh quân tình nguyện Việt Nam. Cả nhóm sau một trận kịch chiến trong vùng rừng hoang Tây Bắc Campuchia vào những ngày cuối cùng cuộc chiến tranh trước khi bộ đội tình nguyện Việt Nam rút quân về nước. Cả nhóm bị lạc trong rừng với những ngày chống chọi với đói khát và với việc mất phương hướng tìm về... Đầu năm 1979, được sự hỗ trợ của đội quân tình nguyện Việt Nam, sào huyệt của Khmer đỏ bị thất thủ, đội quân Pol Pot tháo chạy khỏi thành phố Phnom Pênh túa vào rừng. Chỉ sau đó 14 ngày thủ đo Phnom Pênh hoàn toàn giải phóng, bọn Pol Pot- iêng Xayry phải kéo nhau bỏ chạy ra nước ngoài. Trước đó, một cuộc đụng độ đinhh mệnh của Đại đội quân tình nguyện Việt Nam với bọn lính áo đen tàn quan Pol Pot đã diễn ra khốc liệt, một nhúm lính sống sót vừa bắn vừa rút sâu vào trong rừng già, trong đó có Tùng.... Trong khi cuộc sống bình thường đã trở lại thành phố Phnom Pênh và đất nước Campuchia, với sự kiện Chủ tịch Hội đồng Nhân dân cách mạng đã được bầu lên lãnh đạo đất nước. Trong rừng Miên, tên lính áo đen háo sát đã bắt sống Tùng, anh như một kẻ chiến bại bị tước đoạt vũ khí. Nhóm tàn quân 5 người tàn tạ thu dọn chiến trường, rời khỏi trận địa vừa mới còn đẫm máu. Bản năng di chuyển đánh thức bất chợt, ai cũng hiểu phải thoát khỏi thật nhanh ra khỏi chốn địa ngục tang tóc này. Tùng đã trở thành một... Tên chỉ huy tàn quân Pol Pot bị thương máu me, thê thảm nhận ra chiếc túi Claymore đựng bản đồ và la bàn bị cháy, mất phương hướng nên chúng không thể áp giải Tùng về căn cứ. Đám người phải mò mẫm trong rừng Miên hoang vu, đầy bất trắc. SaLy trở thành cô gái duy nhất giữa ba con đực như lạc vào giữa một bầy lang sói khốn khổ. Cô lần lượt bị hai tên lính áo đen như những kẻ súc sinh giày vò, chà đạp lên thân thể con gái, đau đớn. Cô nhắm mắt nghĩ tới hình ảnh người lính quân tình nguyện Việt... Nhóm tàn quân dệu dã đi trong rừng Miên vô định cùng những câu chuyện về Ma lai vừa ngờ vực vừa đáng sợ, đó là những cô gái đẹp ban ngày sống đời con gái bình thường, ban đêm đầu rời khỏi khổ bay lang thang trong rừng kiếm phân người để ăn rồi bỏ ngải, ai bị Ma Lai bỏ ngải cũng sẽ biến thành Ma lai. Tùng nhớ lại những ngày tháng đại đội anh chiến đấu trong rừng Miên chút nữa đã bắn chết oan một mạng sống vì tưởng đó là Ma lai. Bộ máy chính quyền Pol Pot- Iêng Xary đã bị đập vỡ tan tành, những tên... Tùng và nhóm tàn quân dạ dập như thợ sơn tràng mới đi rừng đã bị lạc lâu ngày. Cả đám tàn quân Pol pot và anh đã ở quá xa loài người. Anh nhủ lòng không được sợ hãi, phải khôn khéo và tỉnh táo trước kẻ thù. Tùng nhớ tới lời của đại đội trưởng Du nếu rơi vào tay Khmer đỏ nếu không bị giết chết ngay thì cũng phải chịu nhẫn nhục, không trêu tức hay chống đối vì bọn thô lỗ, man rợ ấy rất dễ nổi nóng và sẵn sàng xọc cho mình một lưỡi lê. Tên chỉ huy đám tàn quân ra lệnh cả bọn dừng lại đào công sự để... Các hãng thông tấn Mỹ, Pháp, Anh đều đưa tin về việc giải phóng hoàn toàn thủ đô Nông Pênh. Trong rừng Miên, Tùng bị tên tàn quân trấn lột sạch quần áo, lương khô, bi đông nước, chỉ cho anh chút sống sót để khiêng viên chỉ huy lính Pôt đang bị phế thương. Anh cảm thấy cô độc giữa kẻ thù trong tiếng gầm nơi hoang dã, nơi mà cả đơn vị anh vừa bị xoá sổ ban chiều. Thương anh Du, một đại đội trưởng vừa bản lĩnh trận mạc vừa tươi xanh lãng mạn. Rừng ảm đạm, chết chóc, đầy mùi tử khí lại khiến Tùng gợi... Ép y tá câm kích dục thoả mãn cơn động dục xong viên chỉ huy tàn quân Pol Pot ngay lập tức biến thành con cáo già tinh ranh. Tùng lo lắng trong tình thế này anh không biết phải trốn hay không trốn, và nếu trốn thì sẽ phải làm gì để tồn tại ở nơi hoang dã này, còn chịu thân phận tù binh thì phải đối mặt với bọn lính áo đen này ra sao. Anh không phải là đối thủ của tên lính áo đen hộ pháp, tầm tã trận mạc, hắn có thể bắn anh bất cứ lúc nào. Không chỉ y tá câm cả Tùng cũng nhận ra có bóng người lướt... Tùng vui mừng nhận được chiếc ba lô của mình vẫn còn cây đàn ghi ta đi cùng anh trong suốt chiến trường đánh Pol Pot. Theo đề nghị của tên chỉ huy Lục Thum, Tùng phải đánh một bài trong khi bàn tay anh đã phồng rộp, đau đớn. Anh mắm môi chịu đựng, bây giờ việc cấp thiết là cần phải tồn tại. Lâu rồi Sa Ly không còn được sống trong đêm huyền diệu âm nhạc như thế. Cô như muốn bay lên nhịp nhàng cùng điệu múa uốn lượn. Lục Thum bị làn điệu dân ca dẫn dụ nhưng y kiềm chế được cố bứt khỏi âm thanh quyến... Tùng phát hiện ra đại đội trưởng Du bị cọp rừng ăn thịt chỉ còn lại bộ xương gióng chân và đôi giầy vải ghi tên Du. Anh đau đớn lạnh người, không còn chút sức lực nhưng vẫn phải khiêng tên Lục Thum lê lết đi trong rừng trước sự giám sát của tên lính áo đen. Lưỡi lê hình múi khế nhọn hoắt lúc nào cung loáng trước mặt Tùng. Anh kiệt sức vì mất nước, vì đói và khát nên khuỵu lại, nhưng vẫn không thể tránh được những cú đánh trời giáng bất cứ lúc nào của tên Rô. Y tá câm Sa Ly cảm thông và bênh vực anh,... Một khoảng lặng của chiến tranh cũng là khoảng lặng của nỗi lòng người lính. Tùng chìm vào cõi riêng của mình khi anh gảy đàn ghi ta theo yêu cầu của bọn tàn quân. Kí ức anh trôi miên man về kỉ niệm tuổi học trò với cô bạn gái Hà Nội. Tùng không còn nhớ nữa mình đã làm tù binh bao nhiêu ngày. Cảm giác vô thời gian cùng nỗi hoang mang khủng khiếp khiếp anh như hoảng loạn. Bọn tàn quân Pol Pot cũng mất hết nhuệ khí. Tốc độ đi chậm lại. Tất cả mọi thứ đều trĩu nặng dù số thịt da tên chỉ huy Lục Thum đã... Vết thương của tên Lục Thum bị hoại tử mạnh khiến cho đám giòi lăn khỏi miệng vết thương chu du lên người của nữ y tá câm và Tùng khiến anh kinh hãi và ám ảnh cả trong giấc ngủ. Đêm trong rừng càng mịt mùng, xa ngái và tuyệt vọng. Một lần nữa y tá câm lại phát hiện hình như có người đang đi theo họ và bám sát nhất cử nhất động của họ. Dưới bóng cây tối tăm của rừng Miên, Tùng không biết hai kẻ kia có làm chuyện đực cái trong lùm cây hay không nhưng từ đó những kí ức của một thời thằng con giai đang... Tùng chạy trốn khỏi nhóm tàn quân tuyệt vọng và vô phương hướng. Anh rơi vào tình cảnh cơ cực và cô độc giữa rừng hoang và nghĩ tới số phận của những cô gái đẹp bị gán là Ma lai bị hắt hủi, cô độc lầm lũi. Trong giấc mơ khi thiếp đi trên ngọn cây cao giữa rừng Tùng mơ thấy y tá câm vì giải phóng cho anh mà bị tên lính áo đen đánh đập, tra hỏi khiến anh thấy xót xa, lo lắng. Không có Tùng, gánh nặng khiêng tên Lục Thum lại đổ hết lên đôi vai gầy của Sa Ly và tên lính áo đen khiến cho mâu thuẫn và... Câu chuyện trở về những ngày Tùng mới sang chiến trường K với nỗi hoài nghi tại sao mình lại phải có mặt ở đất nước xa xôi man rợ này. Và đại đội trưởng Du sao anh không được lấy vợ sinh con như bao người thanh niên lớn lên mà phải trôn vùi tuổi thanh xuân nơi đây? Anh Du mơ ước một ngày sẽ viết nên cuốn sách về cuộc đời anh và đồng đội đi qua chiến tranh, nhưng anh đã không còn cơ hội để ngoáy bút nữa. Chiến tranh đã đốn gục anh. Tùng càng băn khoăn tự hỏi vì sao bọn Pol Pot lại diệt chủng đồng bào... Trên đường tìm kiếm Sa Ly bắt gặp Tùng đang lên cơn sốt mê man, cô cởi quần áo lấy thân mình truyền nhiệt giữ ấm cơ thể anh, Tùng qua cơn nguy hiểm, anh tỉnh dậy khi cả hai cùng dấu nỗi thẹn thùng, Sa Ly đi tìm chuối rừng chặt thân cây lấy nước cho anh uống cầm sức. Tên Rô đi theo lệnh của Lục Thum đi tìm Tùng thì bị rơi xuống hố bẫy cọp, hắn bị mất sức vì dướn thân với hai tay không tới miệng hố, bất lực và tuyệt vọng.. Tùng chạy trốn tên Zô và y tá câm thì chưa về Lục Thum bỗng thấy mình đã bị thuộc hạ bỏ rơi với cái chân tàn tạ, hăn hình dung ra cảnh tượng chết tróc ở phía trước, chưa bao giờ hắn mong thằng Zô và con y tá câm như lúc này. Âm u dưới đáy hố bẫy cọp tên Rô như trời đầy ngồi bệt xuống hố chờ chết, gã bất lực và nghĩ mông lung, hắn hiểu thế nào là sợ vã mồ hôi, hắn nghĩ tới vong hồn mụ Rêm đẩy hắn xuống hố sâu trả thù, nghĩ tới những ngày đầu gặp Lục Thum. Ở diễn biến khác sau những ngày khô héo tã tượi gặp được trận mưa lạnh mát, Tùng lên cơn sốt cao do cơ thể phản ứng tự vệ, Sa Ly lấy thân mình để truyền nhiệt cho Tùng 1 lần nữa Sa Ly bị trượt chân rơi xuống hố bẫy cọp, tên Rô thay vì đẩy cô lên khỏi mặt hố thì hắn lại kéo cô xuống do hắn sợ bị bỏ rơi tới chết ở đây. Tùng chặt dây rừng nối dài thòng xuống đáy hố sâu và đưa được hai người tên Rô và Sa Ly lên mặt đất. Tên Rô thấy mình vừa thoát chết, nhưng Sa Ly lại rơi vào tình trạng não bộ trống rỗng vô cảm, cô không còn biết phải xấu hổ khi trên người không còn lấy mảnh vải che thân trước người khác giới. Tên chỉ huy tàn quân PônPốt không hề nổi giận lôi đình, hay đánh đập Tùng khi biết anh bỏ trốn, hắn nhận ra rằng định mệnh đã đẩy chúng đến tình huống trớ trêu và khốn nạn, tồn tại hay không tồn tại phụ thuộc vào sự liên kết của bốn con người ở đây bớt ra riêng lẻ thì không ai sống nổi. Cháy rừng, chó sói rừng cả bầy chạy thục mạng trốn vào hang sâu. Cả bọn Tùng vừa hoàn hồn thì lại phải đối mặt với tình trạng lưỡng lự tính nước đi hay ở, trong hang thì đầy nhóc chó sói, bên ngoài lửa cháy rừng rầm rật. Cả bọn quyết định Tùng và tên Rô sẽ ra khỏi hang để kiếm đồ ăn trong đám cháy, tên chỉ huy và y tá câm ở lại trong hang. Cánh rừng chết chóc hiện ra như những bộ phim ma. Tro than phủ khắp chốn, lối đi vào cửa hang ban đầu hoàn toàn biến mất, bước tới chỗ nào cũng có thể đạp lên mìn... Đói khát và dở mếu dở khóc trước đàn chó sói là tình trạng khốn cùng của đám tàn quân Pol Pot và Tùng. Cả bọn không biết liệu bốn con người dặt dẹo khốn khổ lạc rừng có biến thành những con mồi ngon cho đàn sói hoang đói khát. Cả bọn thiếp đi trong cơn tuyệt vọng. Trong mơ man đưa Tùng trở về nhà đêm trước ngày nhập ngũ, thấy ánh mắt lấp lánh của Thuỳ, vị ngọt đôi môi trong cái hôn đầu với người yêu, thấy lũ bạn chọc ghẹo nhau cười chí choé, hỏi chuyện ở chiến trường K rú rít sợ hãi. Tùng dỏng tai... Tên chỉ huy nhìn lên trời xem sao Tua Rua và sao Bắc cực để đoán phương hướng và nhận ra nếu đủ nước, đủ lương thực, và không bị sốt rét, hổ vồ, rắn cắn... thì cũng phải mất hai tháng nữa mới đến biên giới Căm-pu- chia Việt Nam. Cả bọn lại chìm trong nỗi tuyệt vọng, lo sợ tận cùng. Cái mệt mỏi, bã bởi quá rồi cũng lôi Tùng vào giấc ngủ mê man. Tùng trôi vào không gian khu đền tháp đổ nát hoang tàn, thấy các cô hồn lần khuất, thấy bầy kền kền đang rỉa xác mình, thấy hình ảnh mờ mờ rất giống anh... Tên chỉ huy tàn quân Pol Pot sau khi được cắt khúc chân bị thương đã ngất lịm đi rồi trôi vào mộng mị. Hồn vía lìa khỏi xác chu du đến miền đất giáp biên nào đó. Cơn mê man đưa hắn trở về những ngày trẻ khi hắn bị lạc vào lán trại dã chiến của lãnh tụ Pol Pot rồi lại tỉnh về thực tại đau đớn, số phận mong manh, ngờ vực không biết ai trong số những kẻ ở đây sẽ đưa hắn tới cái chết. Cứ nghĩ đến y tá câm Sa Ly Tùng lại nhớ tới Người rắn ở Biển Hồ được anh và đại đội trưởng Du cứu sống còn chưa kịp nhìn rõ mặt. Tùng ước mong gặp lại người con gái vai trần dứoi bến nước Biển Hồ của gần một năm trước có nét gì đó giống với y tá câm Sa Ly. Hình ảnh trong mơ như những thước phim quay chậm để Tùng vượt qua những lo sợ, hãi hùng, chán nản của một tù binh lạc rừng. Tên Rô định xỉa lưỡi lê doạ nạt Tùng thì gặp phản kháng chống cự, bảo vệ của Sa Ly. Cô còn giữ cho mình khẩu súng AK đã... Câu chuyện trong giấc ngủ thấy người đại đội trưởng của mình mò về luồn bò tận sát ba lô khiến Tùng lo lắng. Đám tàn quân thì thào to nhỏ như bàn chuyện gì với nhau khiến cả bọn lặng lẽ di chuyển. Mãi Tùng mới nhận ra mình thoát khỏi cú lừa trở thành cái bia hứng đạn di động của đám tàn quân ranh ma. Nhận ra cả bọn đã uống nước pha với phân thú rừng, khiến Tùng và đám tàn quân trở nên kiệt sức và chán nản di chuyển về phía căn cứ trên dãy núi Đăng rêck. Cả bọn đều muốn bỏ lại viên chỉ huy tàn phế... Hai chiếc xe bò kéo của người Khmer thất lạc xuất hiện khiến cho tên lính áo đen từ ngạc nhiên đến cáu giận khi hắn không lục tìm thấy thứ gì có ích còn sót lại trên xe, ngoài xác chết của một người đàn ông, một ngừoi đàn bà khác và một đứa trẻ đang thoi thóp. Cú phang súng của tên Rô khiến con bò điên lao đi đá trúng mìn nổ tanh bành hất xác người dọc đường. Mộ đêm đầy ám ảnh, Tùng mất ngủ trọn vẹn tròn rừng Miên âm u, anh bị ám ảnh bởi những cái chết tức tửoi do mìn nổ, những cái chết thê thảm,... Gã lính áo đen áp giải về một kẻ lạ mặt. Hắn sống trong hoang dã lâu ngày đã trở thành một người rừng, một dã nhân. Tùng và đám tàn quân đoán rằng hắn gần với một chuyên gia quân sự của Trung Quốc có thể bị bắt do quân tình nguyện Việt Nam hoặc do tàn quân Pol Pot rồi trốn đi và lạc trong rừng Miên. Tên Rô đã bắt gặp hắn trong khi rượt đuổi con bò kéo xe bỏ chạy, dã nhân đã cụt nửa bàn chân, hai tay bị tran trong còng số tám. Tên dã nhân cầm theo chiếc ba lô bị mất của Tùng, còn sót lại hai bộ quân... Tên dã nhân bị dúi vào khiêng võng thay cho y tá câm, còn Tùng vẫn vậy, thêm tên dã nhân thì đôi vai Tùng không vì thế mà nhẹ đi. Những ngày qua dã nhân bám theo được đám tàn quân Pol Pot này cũng là một vượt thoát kì công. Giờ đây hắn nem nép, thập thễnh chiuh cực khổ, muốn kêu cũng không cất thành lời. Tùng nghĩ ra cách đặt viên chỉ huy Lục Thum vào trong ba lô khoét sẵn hai lỗ để chui chân rồi đặt lên vai dã nhân, rồi Tùng thay nhau cõng. Cái đói khát tiếp tục cào cấu ruột gan, bọn người lạc vào... Y tá câm lầm lũi, lạnh lùng cắt gân da tháo khớp gối cho viên chỉ huy Lục Thum trong tiếng đọc thơ của Tùng. Cảnh phẫu thuật man dợ khiến Tùng bị ngất lịm nhưng lại được y tá câm ép tim, hồi sức. Cuộc phẫu thuật rị mọ chỉ có nơi miền hoang cuối cùng cũng kết thúc, tên Lục Thum thoi thóp như cá sặc bùn sắp chết. Còn y tá câm gục xuống, lấy lại cân bằng sinh học. Cô nhớ về những ngày còn nhỏ, mẹ cô ước mong sau này cô sẽ học trở thành một bác sĩ, tuổi thơ biết bao yên ấm, hạnh phúc bên cha mẹ. Quân... Viên chỉ huy mới qua cuộc tháo khớp gối còn oặt ẹo. Hắn sững sờ khi tên thục hạ cấp dưới không còn vâng lời hắn nữa. Gã trung đoàn trưởng bị thương lê lết bàng hoàng khi bị tên lính dưới quyền tước đoạt trắng trợn. Bọn tàn quân quay ra sát phạt nhau, y tá câm trở nên lầm lì, chán nản, cô bỗng khóc bất lực và tuyệt vọng. Tùng nhận ra cái bụng lùm lùm thật lạ của cô. Cái đói và mệt lả khiến Tùng chùng gối ngã nhào, kéo theo viên chỉ huy và y tá câm. Cả bọn cuối cùng cũng gặp được một con suối như một... Tên lính áo đen bị đá phải đá sắc nhọn khiến bàn chân như bị gãy gập và toé máu. Tùng nhận ra cơ hội hiếm có để anh tẩu thoát. Anh nhớ tới đại đội trưởng Du với câu hỏi chiến tranh bao giờ kết thúc nhưng anh cũng biết rằng: ở từng hoàn cảnh cụ thể, người lính phải tự xoay xở giải thoát mình, tự cứu mình. Tùng vụt dậy bằng cả sức mạnh còn lại trong người, anh thọc lưỡi dao găm vào bụng viên chỉ huy tàn quân Pol Pot và nhận ra hắn đã chết từ lúc nào. Anh lôi y tá câm chạy trốn cùng nhưng bị tên Rô nổ... Tùng kiệt sức, mê man trong ảo ảnh đi trên cánh đồng chết. Anh nhận ra những hình ảnh nhà sư và trí thức bị quân Khmer đỏ bạo hành, trà đạp. Chúng muốn biến đất nước Căm- pu- chia trở thành vô thần, chúng diệt trừ tri thức đưa đất nước trở về thời hồng hoang, tăm tối. Lần lượt những hình ảnh bị giết hại khủng khiếp và man rợ hiện ra trước mắt Tùng khiến anh rùng mình, đau đớn. Một nhà sư, một người hiệu trưởng trường trung học, một nữ tiến sĩ nông học, một cậu bé câm... đều bị rơi vào tấn bi... Cái đói lại khiến Tùng bứt ra khỏi những kí ức, nó khiến anh kiệt sức, chồn chân. Trong lúc rệu rã nhất Tùng lại gặp phải một con cọp rừng nhưng may cho anh đó là một con cọp đã bị què chân, bước thấp bước cao. Con cọp rừng không bỏ đi mà nhũng nhẵng bước theo sau lưng Tùng vừa như để tránh mìn, vừa như để trực chờ anh kiệt sức lả hơi là xơi tái. Trong nỗi tuyệt vọng vì không có một cơn mưa tới như anh tưởng tượng thì Tùng lại gặp một túp lều nhỏ chon von trên chạc ba cành cây cổ thụ. Có túp lều... Rời khỏi túp lều mà Tùng tưởng là của ma lai anh lại đụng phải một nghĩa địa người Khmer. Linh cảm mách bảo chứng tỏ có một cái phum và chùa ở gần đây. Tiếng gà gáy từ xa vọng tới, niềm tin sẽ gặp được người càng sáng lên trên mặt anh lính lạc rừng. Nhưng Tùng cũng không thể tìm được một thức ăn nước uống nào nữa, bụng rỗng tuếch, Tùng cảm thấy cực thân và đơn độc tận cùng ở cái nghĩa địa miền viễn xứ này. Anh lại mêt lả và thiếp đi lần nữa. Lại gặp đại đội trưởng Du động viên Tùng đừng nhụt chí,...

评论

标签: Miền hoang audio, Miền hoang - audio, 文学小说 audio, free audiobook, free audio book, audioaz